Khi tôi bắt đầu startup đầu tiên, điều đầu tiên tôi nghĩ tới là rủ bạn thân cùng làm.
Chúng tôi học cùng nhau từ đại học, từng mơ làm chủ công ty, từng thức trắng đêm bàn về tương lai.
Vì thế khi tôi có ý tưởng khởi nghiệp về app học ngôn ngữ, tôi chẳng cần suy nghĩ nhiều: rủ nó làm CTO luôn.
3 tháng đầu, mọi thứ suôn sẻ. Nhưng khi bắt đầu gặp khó khăn – cần code nhiều hơn, cần điều chỉnh sản phẩm, cần thử nghiệm với người dùng – bạn tôi bắt đầu mất lửa. Cậu ấy thích code, nhưng không thích áp lực phải sửa gấp. Cậu ấy muốn “tự do sáng tạo”, còn tôi thì phải lo gọi vốn, lo deadline.
Chúng tôi cãi nhau về cách làm việc. Tôi cố gắng thuyết phục, nhượng bộ. Nhưng mọi thứ đi xuống.
6 tháng sau, tôi là người code 70%, làm pitch deck, đi gặp nhà đầu tư, trả lời khách hàng, viết tài liệu.
Tôi quá tải.
Tôi hụt vốn.
Tôi… hụt cả bạn thân.
Cuối cùng, chúng tôi dừng lại. Tôi mất một ý tưởng tốt và mất luôn mối quan hệ thân thiết.
Giờ nhìn lại, tôi hiểu: đồng sáng lập không phải là người thân nhất, mà là người cùng chí hướng, cùng cam kết, sẵn sàng vượt khó khăn cùng nhau – không phải chỉ khi vui, mà nhất là khi khó.
Trích "Câu chuyện Startup"